TỪ XA XƯA




TỪ XA XƯA

Trần gian hỡi, có hay chăng, chúa yêu thương chúng ta, vô bờ. Ngài là đấng, tối cao quyền năng. Đấng sáng tạo, vạn vật trên đất. Đành làm thế, chốn đê hèn Chúa đến ban phước ân, cho người Ngài thăm, viếng dưỡng nuôi đời ta, trong tình yêu.
Ngày xưa ấy, chúa vẫn hằng, dắt chăn dân thánh qua, sa mạc Ngài che phủ khi bằng, đồng hoang thắp soi đường và nghìn đêm tối Ngài nuôi nấng, suốt năm dài bánh ma na phát cho, mỗi ngày và trong bốn mươi năm ngài luôn, ban bình an.
Dù năm tháng, có phai nhòa dẫu nhân gian lãng quên, ơ thờ lời thiên chúa vẫn vang vọng luôn, nhắc cho người tìm về, chân lý đừng hoang phí, tháng năm dài, chớ lang thang,bước trong lạc lầm về đây mau bên nơi bình yên, cùng nhận bao yêu thương,nơi Chúa.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét